9 bài toán nan giải của đôi lứa (1)

Cùng một bài toán trong đời sống vợ chồng, đàn ông và đàn bà sẽ có những cách giải quyết rất khác nhau.
 
1. Chồng tôi “bức xúc” vì sự nghiệp của tôi thành công hơn anh ấy. Nhưng anh cũng không chịu thừa nhận mình ghen tị. Tôi nên làm sao?

Lời khuyên của Adam:

Vợ tôi mà nói với tôi về chuyện này, chắc chắn điều tôi nghe được sẽ là: “Anh yêu, em biết anh đã cố gắng, nhưng anh đừng bận tâm lo nghĩ rằng em là siêu sao hay anh là xoàng xĩnh…v.v.” Cho dù các đức ông chồng không chịu thừa nhận thì việc các bà vợ nổi đình nổi đám chỉ càng nhấn mạnh việc anh ta kém thành công hơn… Sẵn trong máu chúng tôi đã có tính ganh đua rồi. Vì vậy cách tốt nhất: Chị em đừng “hạ mình chiếu cố”  đưa ra những lời khuyên về sự nghiệp, công việc; cùng đừng nhắc đi nhắc lại rằng mình hiểu cảm giác của đối phương. Hãy cứ để tự nhiên, làm như đó không phải là vấn đề gì ghê gớm; dần dần, anh ấy sẽ nhận ra, rằng “chuyện chẳng có gì mà ầm ĩ”.

Lời khuyên của Eva:

Không nên an ủi anh ấy về sự nghiệp, cũng không so sánh thành công của anh ấy với bản thân. Nhưng cũng đừng cố kìm nén sự phấn khích mỗi khi nhận dự án mới hay mỗi lần thăng tiến. Hãy cứ mở sâm-panh, cảm ơn sự ủng hộ của anh, yêu cầu anh tổ chức ăn mừng cùng mình. Mặt khác, không quên thể hiện cho anh thấy bạn tự hào về anh vì vô vàn lý do xác đáng khác, như việc anh sửa sang căn bếp rất hoành tráng, hay anh là một HLV nghiệp dư đáng nể. Tuyệt hơn, hãy cho anh biết anh là “người tình tuyệt vời nhất”; thứ gắn với “cái tôi” của đàn ông mật thiết hơn ví tiền của anh ta chính là bản lĩnh phòng the.

2. Tôi thường đi ngủ sớm, nhưng chồng tôi phải 3 giờ sáng mới lên giường. Vậy có phải là “xâm phạm” đến khoảng thời gian thân mật, yên tĩnh của hai người không? Tiếc rằng anh ấy không nghĩ vậy.

Adam: Bạn thực sự khó chịu về điều đó hay bạn nghi ngờ anh đang hẹn hò với ai trong thế giới ảo? Tôi cho đó là vấn đề nhịp sinh học của từng người và chúng ta phải tôn trọng nhau thôi. Vợ tôi thường vào giường muộn hơn tôi đến vài tiếng. Vậy tôi phải làm gì? Mở lời than vãn: “Này cừu non của anh, anh không thể ngủ nếu thiếu em” sao? Không, tôi không định bảo vợ tôi đi ngủ sớm hơn, mà cũng không mong vợ tôi rủ tôi thức khuya hơn. Nếu bạn cứ khăng khăng đòi anh ấy đi ngủ sớm cùng bạn thì chỉ có nước anh ấy ôm gối ra ngủ riêng thôi.

Eva: Đây hoàn toàn là vấn đề về “sex”. Khi nhắc đến “khoảng thời gian thân mật, yên tĩnh của hai người”, bạn hàm ý “muốn anh ấy”. Phụ nữ thích màn hâm nóng nhưng không phải bên ngoài giường ngủ. Cho nên lời khuyên ở đây là: Có thể ý nhị, hoặc thẳng thừng đề nghị “đối tác” gác tất cả lại chừng nửa tiếng cho tiết mục “gần gũi” rồi anh ấy quay ra với chiếc TV hay máy tính cũng được!

3. Chồng tôi luôn luôn nghi ngờ, xét nét tôi, từ việc thuê thợ sửa điện đến việc cho con ăn. Điều đó làm lòng tự trọng của tôi tổn thương. Tôi phải làm gì?

Adam: Khi bị chỉ trích, ta thường đáp lại bằng chỉ trích, đó là do bản năng mách bảo. Nên việc người vợ bị “xét nét” quay sang phàn nàn chồng không chịu trát lại tường, không chữa cái máy bơm là chuyện thường thấy.

Tôi nghĩ chồng bạn hẳn không có ý gì, nhưng nếu anh ấy không tự nhận ra, bạn cần nói cho anh hiểu, rằng bạn không phải một đứa trẻ, cũng không phải một kẻ quá khích trên sân bóng mà anh ấy đang làm HLV. Và rằng, nếu đôi lúc anh muốn “xả ra hết” những gì anh cho là bạn làm chưa đúng, thì tốt hơn anh cũng nên có vài lời xác đáng cho những việc bạn đã làm tốt.

Eva: Bạn nên nhắc chồng mình nhớ rằng hai người là bình đẳng. Nhưng thay vì nói thẳng, (dù nhã nhặn đến đâu cũng dễ dẫn đến cãi vã), hãy viết một bức thư thật chân tình nói rõ cảm giác, cảm xúc của mình. Khi trao thư cho anh ấy, bạn có thể bình thản thông báo mình ra ngoài vài giờ…

Việc bạn làm không phải là “nổi loạn”, mà là tạo ra “một khoảng lặng”. Ở bên ngoài, bạn làm gì đó để tinh thần được thư thái, như đến lớp yoga, shopping hay thăm một người bạn. Sự vắng mặt của bạn là để khẳng định, bạn không chỉ đáng được đối xử tốt hơn mà còn đang yêu cầu được như vậy!

4. Tôi và bạn trai rất hòa hợp trong chuyện ân ái. Nhưng anh ấy không chịu để lộ cảm giác thỏa mãn. Làm thế nào để anh ấy bày tỏ sự phấn khích? Tôi muốn anh ấy “ồn ào” hơn trong không gian riêng tư của chúng tôi?

Eva: Nếu “người ta” không “tự nguyện” thì mình phải có cách buộc người ta bộc lộ. Hãy tuần tự áp dụng những chiêu thức hâm nóng, nâng cao lên đến mức “nghệ thuật” nhưng quan trọng cần biết “nhấn nhá”, kích thích đến độ người ta ham rồi thì bạn dừng lại, khi đó người ta phải nói ra thôi…

Adam: Bạn nghĩ rằng dùng mấy cái “mẹo phòng the” là có thể dụ được đàn ông ? Xem ra bạn đã nghĩ đúng. Hoàn toàn đúng!

5. Tôi vẫn giữ quan hệ bạn bè với vài “người cũ”. Điều này khiến vị hôn phu của tôi không thoải mái. Chúng tôi thực sự nghiêm túc. Vậy tôi có nên cắt đứt hoàn toàn với những anh bạn kia không?

Eva: Bạn không buộc phải cắt đứt gì cả. Nhưng thực sự, quan hệ với họ có mang lại điều gì đặc biệt cho cuộc sống của bạn không? Nếu cái gọi là “quan hệ bạn bè” kia chỉ là hội ngộ nơi quán xá, vui vẻ với dăm ba chầu giải khát thì có lẽ việc thiếu vắng chúng cũng không vấn đề gì. Nếu không, thử bày vẽ những buổi ăn trưa giữa bạn, “người hiện tại” và từng nhân vật trong danh sách. Như thế vừa xóa bỏ được nghi ngờ trong trí óc vị hôn phu, vừa chứng tỏ được bạn là người phụ nữ đáng tin.

Adam: Mặc dù phần lý trí có thể mách bảo người đàn ông của bạn rằng “không có chuyện gì xảy ra”, nhưng cái phần “dễ bị tổn thương” trong anh vẫn không ngừng báo  động: Gặp gỡ ăn trưa nghĩa là sẽ chuyện trò, chuyện trò nghĩa là sẽ cười đùa sảng khoái, cười đùa sảng khoái nghĩa là sẽ “tay trong tay”…

Liệu bản thân bạn có cảm thấy thoải mái nếu anh ấy cũng như thế với người yêu cũ? Hãy tự xét, nếu những buổi ăn trưa, trà nước giữa bạn với “người cũ” không quá thường xuyên, hẳn anh ấy sẽ tìm được cách “sống chung” với nó. Ngược lại, chắc bạn cũng tự hiểu.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét